
Ở những vùng địa lý mà đất và nước có hàm lượng i-ốt thấp, nguy cơ mắc bệnh bướu cổ địa phương cao hơn. Những khu vực này thường là miền núi hoặc vùng sâu vùng xa, nơi mà việc tiếp cận với thực phẩm giàu i-ốt như hải sản và muối i-ốt bị hạn chế. Ngoài ra, các yếu tố như chế độ ăn uống không cân bằng, thiếu kiến thức về dinh dưỡng và điều kiện kinh tế khó khăn cũng góp phần làm tăng nguy cơ mắc bệnh.
Để phòng ngừa bệnh bướu cổ địa phương, việc bổ sung i-ốt vào chế độ ăn uống là rất quan trọng. Chính phủ và các tổ chức y tế cần triển khai các chương trình giáo dục và cung cấp muối i-ốt cho người dân ở những vùng có nguy cơ cao. Cải thiện điều kiện kinh tế và nâng cao nhận thức về dinh dưỡng cũng là những biện pháp hiệu quả để giảm tỷ lệ mắc bệnh.
Tóm lại, nguyên nhân chính gây bệnh bướu cổ địa phương là do thiếu i-ốt trong chế độ ăn uống. Việc phòng ngừa và kiểm soát bệnh đòi hỏi sự phối hợp chặt chẽ giữa các cơ quan y tế, chính quyền địa phương và cộng đồng. Bằng cách bổ sung i-ốt và nâng cao nhận thức, chúng ta có thể giảm thiểu tác động của bệnh bướu cổ địa phương lên sức khỏe cộng đồng.